Mâm cơm gia đình - “Hồn cốt” của văn hoá Việt!
Tuổi thơ gian khó và mong ước về bữa cơm gia đình đông đủ
Nếu ai đó hỏi tôi: Điều ước khi còn nhỏ của bạn là gì? Thì tôi sẽ nói rằng, điều ước của tôi đơn giản lắm, tôi chỉ ước rằng mỗi bữa cơm của tôi ngày đó, luôn có đủ đầy các thành viên trong gia đình, có bố, có mẹ và các chị em tôi. Chỉ cần thế thôi, ăn gì tôi cũng thấy hạnh phúc. Trong kí ức của tôi, những bữa cơm gia đình thường xuyên chỉ có chị em tôi mà thiếu vắng bóng dáng của bố và của mẹ, vì bố mẹ tôi lúc đó còn đang lam lũ với nghề bè vó trên sông, kiếm từng con tôm con cá để nuôi chị em tôi ăn học. Có lẽ, vì lí do đó nên tôi luôn tự hứa với bản thân, sau này khi có gia đình, tôi sẽ tự tay nấu những bữa cơm thật ngon để cả nhà được đông đủ, quây quần thưởng thức.
Mâm cơm gia đình – nơi giúp tôi quay trở về với văn hoá truyền thống
Khi lớn lên, cuộc sống hiện đại với nhịp sống hối hả và áp lực công việc đôi khi khiến con người ta luôn cảm thấy mệt mỏi, và có những việc tôi thấy khó hơn những điều tôi từng nghĩ. Đi làm cách xa nhà 30 cây số, việc nhà rồi việc trường, những mệt mỏi trong guồng quay của cuộc sống, đôi lúc tôi đã quên đi trách nhiệm của một người vợ, một người mẹ trong gia đình. Những khi thấy chồng vội vàng ăn gói mỳ tôm rồi đi dạy học nhóm, rồi con nhỏ vội ăn mẩu bánh mỳ để kịp ca học thêm… lòng tôi khẽ chùng lại, tôi lại muốn được vào bếp, được tự tay chuẩn bị những món ăn cho gia đình nhỏ của mình bằng những tình yêu thương trân quý nhất.
Bởi tôi biết, một ngôi nhà không thể gọi là tổ ấm nếu thiếu những yêu thương được trao đi mỗi ngày, tình yêu gia đình không cần những điều lớn lao, mà được nuôi dưỡng qua từng bữa cơm ấm nóng…
Với tôi, nấu ăn không phải là trách nhiệm hay nghĩa vụ mà là lúc tôi được thảnh thơi, được tận hưởng những phút giây nhẹ nhàng sau một ngày dài bận rộn… Khi món ăn được chuẩn bị với tâm trạng thư giãn và yêu thương, nó lan tỏa đến cả gia đình, khiến bữa cơm trở nên ấm áp và đầy hạnh phúc. Qua từng khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng nấu ăn không chỉ nuôi dưỡng cơ thể mà còn nuôi dưỡng tâm hồn, kết nối các thành viên và tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ.

Mâm cơm gia đình – nơi gắn kết tình cảm, nuôi dưỡng tâm hồn và giá trị sống
Những ngày đầu tuần, chúng tôi ở cùng gia đình lớn của mình. Gia đình tôi là một gia đình “tứ đại đồng đường”, bốn thế hệ cùng chung sống dưới một mái nhà - nơi có cụ nội tôi gần 90 tuổi, bố mẹ chồng tôi và gia đình nhỏ của chúng tôi.

Tôi đã học được rất nhiều điều từ bố chồng tôi, mặc dù bố là nam giới, nhưng những hôm tôi đi làm xa, mẹ tôi đi chăm cụ ngoại ốm, bố luôn sẵn sàng vào bếp và nấu ăn cho cả gia đình. Những món ăn bố nấu, đơn giản thôi nhưng chứa đựng trong đó là tất cả tình yêu, sự cảm thông và đầy bao dung: Vì lo cụ bị nghẹn, nên khi luộc rau, bố thường nấu rau kĩ hơn một chút để cho rau mềm hơn; hay khi nấu món thịt, bố thường băm thật nhỏ để cho cụ và các cháu ăn được dễ dàng hơn, trên mâm cơm có món gì ngon nhất bố thường gắp cho cụ… Tình yêu, sự hy sinh bố giành cho gia đình luôn lặng lẽ và bình dị như chính con người bố vậy. Những bữa cơm đơn giản ấy đã dạy các con tôi cách sống tử tế, biết thương yêu, đùm bọc và nhường nhịn lẫn nhau, đó là những bài học không lời, thấm sâu vào trí nhớ các con theo cách tự nhiên và sâu sắc nhất… Và tôi hiểu rằng: Gia phong - nếp nhà được gieo mầm từ chính những điều nhỏ nhặt như thế!

Những ngày cuối tuần, chúng tôi lại trở về với ngôi nhà nhỏ của mình – nơi có vợ chồng tôi và hai bạn nhỏ. Mỗi ngày, sau khi đi học về, hai bạn lại phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị nấu ăn. Còn chồng tôi, sau mỗi giờ tan làm, anh lại sắn tay vào bếp cùng phụ vợ nấu ăn…và đó là khoảnh khắc gia đình nhỏ của tôi tràn ngập tiếng cười, niềm vui và hạnh phúc!

Chúng tôi cùng nhau dọn bàn, cùng nhau ăn, rồi cùng nhau rửa bát. Những việc nhỏ bé nhưng đủ để xây nên nếp sống ấm áp và sự đồng lòng trong gia đình.


Sau mỗi bữa ăn, chúng tôi lại quây quần bên bàn trà nhỏ để cùng nhau ăn hoa quả và xem các tác phẩm ShenYun (Thần Vận) - để các con tôi thêm hiểu và thêm yêu nền văn hoá truyền thống Trung Hoa 5000 năm tuổi, nền văn hoá “Thần truyền”!

Đối với các con tôi, mâm cơm là nơi các con học về sự biết ơn, sự sẻ chia, và giá trị của tình thân. Đối với người lớn chúng tôi, đó là khoảng lặng, là khoảnh khắc bình yên để thả lỏng tâm hồn sau bao vất vả ngoài kia…
Mâm cơm gia đình – Giàu tình thương và đậm nếp nhà!
Mâm cơm ấm áp không nằm ở nồi canh nóng, mà ở lòng người. Giữa nhịp sống hiện đại tất bật, bữa cơm gia đình có thể là 'liều thuốc' chữa lành, hàn gắn những xa cách vô hình. Một bữa cơm đạm bạc cũng trở nên ấm lòng nếu có đủ người thân, có tiếng cười, có ánh nhìn yêu thương trìu mến…

Bếp ấm thì lòng người cũng ấm, khi mỗi thành viên đều cảm nhận được tình yêu thương trong từng bữa cơm, từng khoảnh khắc, thì căn nhà ấy trở thành nơi ai đi xa cũng nhớ, càng bận rộn lại càng muốn trở về.

Duy trì mâm cơm gia đình là sự tiếp nối thế hệ giữa đời ông bà và cháu con, giữa hôm nay và ngàn đời trước. Một mâm cơm tuy nghèo vật chất nhưng thấm đượm ân tình - đó chính là bàn tiệc của hạnh phúc. Và tôi tin rằng: Khi mâm cơm còn hiện diện trong mỗi gia đình thì 'hồn cốt' của văn hóa Việt vẫn còn được lưu truyền, gìn giữ.

_ BÙI HOA _